Ngoài mành mưa rả rích,
Ý xuân suy tàn
Áo xiêm gượng chống năm canh lạnh
Trong mộng đâu biết mình là khách
Một thoáng truy hoan
Cô đơn đừng dựa lan can
Núi sông vô vàn
Biệt ly dễ tương phùng nào dễ
Nước chảy hoa rơi xuân biệt tích
Cõi trời chốn nhân gian.
Liêm ngoại vũ sàn sàn,
Xuân ý lan san,
La thường bất nại ngũ canh hàn.
Mộng lý bất tri thân thị khách,
Nhất hướng tham hoan.
Độc tự mạc bằng lan,
Vô hạn giang san,
Biệt thời dung dị kiến thời nan.
Lưu thuỷ lạc hoa xuân khứ dã,
Thiên thượng nhân gian.
簾外雨潺潺,
春意闌珊,
羅裳不耐五更寒。
夢裏不知身是客,
一晌貪歡。
獨自莫憑欄,
無限江山,
別時容易見時難。
流水落花春去也,