Giày rơm nhẹ gót lãng du
Vung dài gậy trúc vẫy hư không về
Áo cừu rẽ lối sương che
Nghiêng nghiêng nón lá phẩy lìa trần duyên
Mốt mai có lạc rừng thiền
Nương trang bối diệp xuôi miền Thứu sơn
Hỏi xem duyên nghiệp hết còn
Còn duyên còn nghiệp thời còn trang thơ.